“Florida
mùa này biển lặng,
Xin
mời anh một chuyến về thăm…”
Gọi mời thì dễ, nhưng mà muốn thực hiện một
chuyến đi về thật không dễ, dù rằng cũng rất muốn.
Đại hội NKT năm nay (2015) được tổ chức tại
Orlando, Florida. Cũng ì ạch bao phen mới quyết tâm thực hiện. Một số anh, từ ĐH11/NKT
tại San Jose, Ca. rất hớn hở, hân hoan đón nhận để đem về tổ chức tại tiểu bang
mình (Florida). Nguyễn lâm Viên, Nguyễn Dựt, có thêm lão tiền bối Huỳnh thanh
Nhơn ủng hộ, rất quyết tâm đem về cho bằng được, làm thêm một lần Đại hội tại vùng
biển xanh nắng ấm - một địa danh du lịch nổi tiếng thế giới, ai mà chẳng thích.
Thế rồi, “bào thai” cưu mang đã trên 5 tháng,
“đứa con” vẫn chưa sẵn sàng chuẩn bị để chào đời, cứ lần lượt mãi hầu như muốn
dìm thai nhi trong trứng nước. Trở ngại nhân sự? Kể ra thì cũng có sự hổ trợ, đôn
đốc từ TH/NKT cùng một số anh em một số nơi.
Bây giờ, mọi sự đều tốt, là giai đoạn gởi “Thiệp
Mời” ACE cùng quan khách từ các nơi xa gần về cùng chung vui tham dự.
Năng nổ cũng có, mà ái ngại cũng không phải là
không. Đường xa không sợ, cực nhọc không màng, và bão táp chẳng từ nan, mà chỉ
vì tài chánh eo hẹp. Tổ chức mùa lễ hội lại nhằm dịp hè. Mà “hè” là giá vé máy
bay lên vùn vụt. Một số anh em không thể đi vì không kiếm đủ tiền.
Nguyễn văn Ẩn, Đinh hồng Liên hầu như tổ chức
nào cũng sẵn sàng đến dự. Tham dự cùng anh em để “nhậu” và vui chơi là chuyện
thường tình, để đấu láo, vung vít về chuyện sinh hoạt đơn vị từ thời xửa thời xưa.
Bạn bè vắng xa bây giờ mong gặp. Bao nhiêu thứ chuyện và bao nhiêu là tâm tình
để lúc “rượu vào lời ra” cho phỉ tình phỉ chí…
Một bữa tiệc tại nhà Lê Hoàng (Hayward, Ca.)
ngày 25/4/2015, anh chị em đến dự cũng khá. Có tiết mục bàn về việc đi dự ĐH. Họp
mặt anh em và có thể có một chuyến đi thăm vườn cây ăn trái nổi tiếng, người Việt
mình thực hiện và làm ăn nên nổi nơi xứ người. Chuyện cũng chẳng đi đâu vào đâu
vì cũng lắm trở ngại.
Bàn việc đi tham dự ĐH 12/NKT, Đinh hồng Liên
và Nguyễn văn Ẩn cũng quyết tâm đi, nhưng mà dự định phải xuống Nam Cali để xin
tháp tùng với Lê tinh Anh đi một lộ trình trên 3,000 miles bằng xe móc hậu kéo
theo tượng đài BK/NKT. Thời gian đi và về phải mất cở 2 tuần. Thật sự là những
tấm lòng rất đáng ca ngợi.
Hoàn cảnh cũng quá khó, vì còn thời giờ phải đi
làm lo cho cuộc sống. Hai đứa đã cảm thấy hoang mang lo lắng.
Nốc cạn phần rượu còn lại trong ly, cùng nhau
“dzô”, tôi hứng chí: Bây giờ xin có ý kiến thế này: một thằng em tốt, có lòng,
muốn đi mà không lo đủ tiền cho một vé máy bay (500 đô). Bây giờ, Ẩn! Chú mầy cố
lo phân nữa vé (250 đô) được không? Còn phân nữa, mình sẽ kêu gọi anh em tiếp sức.
Phần tôi xin giúp 50 đô. Còn các anh em khác, có ai xin giúp “thằng em”??? Nguyễn đình Tùng, Trần quyết Thắng đưa tay sẵn
sàng, mỗi đứa 50 đô. Được 150 rồi. Còn 100 nữa. Ai? Nguyễn quốc Anh Tuấn từ cả
năm nay bệnh hoạn, nay cảm thấy khỏe, đến tham dự cùng anh em, nhưng đi dự đại
hội thì không thể. Ẩn ngó qua cầu cứu - cầu cứu một tên bệnh – 100 đô đại ca?
Tuấn gục gặt cái đầu và tươi cười nữa miệng. OK, 100 nữa là đủ ½ vé. Còn lại, Ẩn
phải ráng lo. Thế là cùng vổ tay chúc mừng, và Lê Hoàng vào bàn computer book vé.
Còn lại một đứa, lẻ bạn đi xuống Nam Cali để
tháp tùng theo xe “rờ mọt”. Đinh hồng Liên cũng cảm thấy cô đơn?
Ngày hôm sau, Thuận bắc Ca. vận động bằng gọi
phone tìm “Mạnh thường Quân”. Sau 5 cú gọi trong buổi sáng ngày chúa nhật, Thuận
cũng mang về 600 đô để giúp người bạn mình, và book ngay cho Đinh hồng Liên vé đi
dự ĐH. Ai cũng vui, kể cả những người mở hầu bao ra chi đẹp: Phạm sĩ Khanh,
Chung tử Ngọc, Trần quyết Thắng (cũng lại TQT), Võ Hòa, Nguyễn bác Ái, kể cả
Thuận Bắc Ca. Các chiến hữu thể hiện một cái “tình” – tình bạn, tình chiến hữu,
tình đồng đội… tình nghĩa với nhau. Ngày xưa là sát cánh nhau đi vào chốn hiểm
nguy sống chết. Rồi lưu lạc, rồi nổi trôi… vẫn giúp nhau khi có ai đau ốm bệnh
hoạn - hoan hôn tang khó.
“NKT,
40 năm nhìn lại” – giai đoạn thất tán, họp tan, kể từ ngày mất nước - Một
chủ đề cho kỳ đại hội NKT lần thứ 12 thật là ý nghĩa.
Bài phóng sự hứa hẹn sẽ còn dài. Đây là hồi thứ
nhất. Sẽ có cả bao chuyện vui buồn, đau thương, phẩn hận… của những kỳ kế tiếp.
No comments:
Post a Comment